[Cảm nhận] Lựa Chọn: Câu Chuyện Không Lời Xót Xa

Bắt gặp Lựa Chọn vào một buổi chiều oi bức của Hà Nội, cuốn sách khá mỏng, có bìa ngoài đơn giản nhưng ấn tượng bởi nét vẽ tròn trịa, xinh xinh của tác giả, tôi quyết định đọc cuốn sách này.

Để ý kỹ bìa một chút, sẽ thấy rằng, chữ “L” trên bìa không phải là chữ viết, mà là hình ảnh một cậu bé đứng trơ trọi, bóng đổ dài dưới chân. Tôi bỗng cảm thấy có lẽ câu chuyện này sẽ buồn….

Và đúng vậy, không chỉ đơn giản là buồn nữa, Lựa chọn là câu chuyện về nỗi ám ảnh và đau đớn của tuổi thơ.

Có cái gì đó, đang bám theo, đang chực chờ nuốt lấy cậu bé trong câu chuyện…

Ồ, nhưng may quá, hóa ra cậu ấy không cô đơn, tôi chợt nghĩ khi đọc sang trang sau, vẫn có một cô bé nào đó ở cạnh cậu và hai người cười với nhau.

Có người ở cạnh khi tỉnh giấc khỏi cơn ác mộng, đó là một điều tuyệt vời đúng không?

Những con người với cái đầu kỳ lạ trong câu chuyện xuất hiện, họ tượng trưng cho một loại người nào đó, có lẽ thế. Người tốt hay kẻ xấu đây, tại sao họ không có khuôn mặt của chính mình?

Truyện như những thước phim quay chầm chậm, tốc độ đọc của bạn cũng sẽ bị chậm lại. Bạn sẽ phải nhìn kỹ từng khung hình, xem từng hành động và biểu cảm của nhân vật.

Rồi những âm sắc tươi sáng của câu chuyện dần được mở ra, khi lang thang trong rừng, cậu bé và cô bé đã gặp một cậu bé khác – một người say mê nhảy theo âm nhạc

Những trang truyện không có chữ, cũng không có âm thanh, nhưng tôi biết chắc rằng, điệu nhảy và thứ âm nhạc đó đã len lỏi trong trái tim nhân vật chính của chúng ta, khiến cậu phải ngại ngùng như thế.

Xen kẽ giữa niềm vui những lần gặp gỡ trong khu rừng là sự trốn tránh của cậu bé. Cậu trốn đi một lần, nhưng không tránh được mãi, sự thật vẫn ở ngay trước mắt. Sự hoảng loạn ngày càng tăng lên ở những trang về sau. Tôi tưởng như mình nghẹn lại khi biết được, thứ cậu bé đang phải đối mặt là gì…

Những ngày này, người ta cứ cãi nhau ầm ĩ thế nào mới đúng, thế nào là sai cho kẻ gây ra tội ác, bao nhiêu người sẽ nghĩ đến cảm nhận của nạn nhân?

Lựa Chọn đã miêu tả được chính xác cái sự bức bối, khiếp sợ đó bằng những khung tranh không lời của mình.

Lựa chọn là tác phẩm chắc chắn không thể chỉ đọc lướt qua hay giải trí, cuốn sách có những góc cạnh về tâm lý và tình cảm mà tôi cũng chưa cảm nhận hết được. Nhưng nỗi đau và khao khát được giải thoát của những nhân vật thì rất rõ ràng, không cần một lời miêu tả nào cả.

Tôi đã phải đọc đến lần thứ 3 mới có thể hiểu “Lựa chọn” ở đây là gì? Có lẽ, ngay cả khi nỗi đau đớn đã ngập ngụa trong tâm trí, ta vẫn cần lựa chọn điều gì đó vì bản thân mình.

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *